TÔI YÊU EM

  • Cập nhật: Thứ sáu, 24/6/2022 | 5:38:22 PM

Aleksandr Pushkin (1799–1837) là một nhà thơ và nhà văn nổi tiếng, ông được tôn vinh là Đại thi hào và “Mặt trời thi ca” của nước Nga.

Aleksandr Pushkin (1799–1837)
Aleksandr Pushkin (1799–1837)



TÔI YÊU EM
(Я вас любил)

Tôi yêu em: tình yêu này, có lẽ
Chưa hoàn toàn phai nhạt hết trong tim,
Nhưng để em không buồn lòng thêm nữa;
Tôi sẽ không làm gì khiến em phiền.

Tôi đã yêu trong âm thầm, tuyệt vọng,
Luôn giày vò bởi nhút nhát, hờn ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, say đắm
Xin Ơn trên hãy phù hộ cho em,
Gặp được người yêu em như em muốn.

Tháng 5-2018.


BÔNG HOA QUÊN LÃNG

(Цbetok)

Tôi bắt gặp khi mở xem trang sách,
một bông hoa kẹp ở đó vàng khô,
nó hình như bị chủ nhân quên lãng,
tôi nhìn hoa chợt vương vấn, ưu tư.

Chẳng biết nó được mang từ đâu đến,
nở khi nào?
nhẽ, xuân trước cũng nên,
hoa được hái bởi người quen hay lạ?
nở có lâu trước khi ngắt vô nhà?

Rồi tại sao phải ép vào trang sách?
để nhớ ghi ngày họp mặt đông vui,
hay ai đó vừa sinh ly tử biệt?
hoặc chỉ là "lưu niệm” lúc dạo chơi?

Trên đồng cỏ, khi bước chân vô định
hoặc rừng sâu lúc rảnh rỗi lang thang,
còn chủ nhân, chàng trai hay cô gái?
họ ở đâu giờ vẫn sống thênh thang?

Hay tàn úa như bông hoa ngày đó
trước mặt tôi
từng cánh mỏng đã khô...

Tháng 5-2018.


EM ĐỪNG HÁT VÀ NHÌN TÔI NGƯỜI ĐẸP

(Не пой, красавица, при мне)

Em đừng hát và nhìn tôi, người đẹp
những bài ca dân dã vốn u sầu,
lời em hát đã khiến tôi nhớ lại
Грузии, thời quá vãng từ lâu.

Khi em hát những ca từ nghiệt ngã,
đã khiến tôi vụt nhớ đến một nơi,
trên thảo nguyên, dưới những đêm trăng sáng,
thiếu nữ nghèo đăm đắm dõi xa xôi.

Tôi đã nghĩ mình từ lâu quên được,
bóng hình xưa và số mệnh cuộc đời,
nghe em hát trước mặt tôi hiển hiện,
hình bóng nàng từ sương khói chơi vơi.
Em đừng hát và nhìn tôi, người đẹp
những bài ca dân dã vốn u sầu,
lời em hát đã khiến tôi nhớ đến
Грузии, thời quá vãng từ lâu.

Tháng 5-2018.


TRÊN NHỮNG NGỌN ĐỒI GRUZIA
KHI ĐÊM XUỐNG

(На холмах Грузии лежит ночная мгла)

Trên những ngọn đồi còn ướt đẫm sương đêm
phía trước anh… Aragvi sóng vỗ
một nỗi buồn dịu êm như nỗi nhớ,
ngập trong anh là hình bóng của em.

Dấu yêu ơi! Niềm tuyệt vọng của anh
khổ đau ư? xin em đừng lo lắng,
chẳng điều gì khiến anh thôi hy vọng
khi lửa tình lại bùng cháy trong tim,
chẳng cách nào ngăn lại được đâu em.

Tháng 5-2018.


GIẤC MƠ
(Cновидение)

Mấy hôm trước một giấc mơ thật tuyệt
Nó cuốn tôi vào ảo mộng lung linh,
Đứng trước nàng, tôi vị vua quyền thế,
Vương miện vàng hào quang tỏa bước đi.

Với trái tim mừng vui reo trong ngực
Изьявлял
Và tôi đã yêu nàng,
Lòng sung sướng quỳ dưới chân say đắm
Mộng đẹp ơi, sao tình vội tan nhanh.

Không kéo dài hạnh phúc kia thêm nữa?
Các thánh thần, nếu trách phạt cũng không
Ngay lập tức lấy hết đi tất cả,
Chỉ là tôi giờ cứ mãi bâng khuâng
Trước vương quốc và ngai vàng đã mất.

Tháng 5-2018.

Ghi chú
Изьявлял: ngỏ lời yêu một ai đó (lời tỏ tình)


CON ĐƯỜNG MÙA ĐÔNG
(Зимняя дорога)

Xuyên qua lớp sương mù,
giăng như từng gợn sóng,
mặt trăng dần nhô ra,
buông ánh mờ thăm thẳm.

Đồng cỏ dài vắng ngắt,
mùa đông buồn thê lương,
cỗ xe tam mã nhỏ,
vẫn lao nhanh trên đường.

Lục lạc khua đồng điệu,
vó ngựa dồn đan xen,
nghe xa vời trong gió,
giai điệu dường thân quen.

Giọng ca người xà ích,
lúc rộn rã vui tươi,
lúc chân thành sâu lắng,
lúc dâng sầu chơi vơi,

Chẳng lửa đèn, nhà cửa
vun vút ngược trong đêm,
những bụi cây và tuyết,
cột biển báo sọc đen…

Khung cảnh nhìn buồn chán
Nina dấu yêu ơi
hết đêm nay, chẳng mấy
mai là thấy em rồi,

Thảnh thơi bên lò sưởi
lại được ngắm nhìn em
chẳng bao giờ chán mắt
dẫu chỉ dõi trong đêm,

Kim đồng hồ tích tắc
xua nỗi buồn đêm nay,
để tình ta gần lại
nó đều đều tự quay,

Suốt quãng đường nhàm chán
Nina này dấu yêu…
bác đánh xe đã ngủ
dựa lưng ngồi thiu thiu,

Nhạc ngựa khua tẻ ngắt
trăng suông mờ hắt hiu.

Tháng 5-2018.


GỬI… (К.)


Giây phút đó thật tuyệt vời, anh nhớ
khoảnh khắc em bỗng bất chợt nhìn anh,
như hư ảo từ xa xăm vụt đến
thiên tư ngời vẻ thuần khiết mong manh.

Giữa mệt mỏi, buồn lo và tuyệt vọng,
những ồn ào cùng rắc rối vây quanh,
một giọng nói khẽ vang lên lúc ấy,
như giấc mơ chiếm trọn cả hồn anh.

Qua nhiều năm, đổi thay, rồi cách mạng
anh vụt quên giấc mơ cũ ngọt ngào
trong vô thức, cả tiếng em hiền dịu,
dáng thiên thần vẻ ngời sáng thanh cao.

Trong bóng tối của hoang vu, tù hãm
ngày rất dài, đêm lặng lẽ dần trôi,
không thánh thần, không cả nguồn cảm xúc,
sống vật vờ, lệ cũng chẳng buồn rơi.

Thiếu tình yêu… Anh bỗng bừng tỉnh thức
phía trước em lại bất chợt nhìn anh,
như hư ảo từ xa xăm vụt đến,
thiên tư ngời vẻ thuần khiết mong manh.

Khiến trái tim lại ngất ngây từng nhịp,
thánh thần rồi cảm xúc lại hồi sinh,
lệ trào tuôn đời căng tràn nhựa sống,
và tình yêu lại tỏa sáng lung linh.

Tháng 6-2018.

Ghi chú:
Thiên tư là tư chất, phẩm chất tự nhiên giúp người ta đạt kết quả tốt trong một loại hoạt động nhất định.


GỬI NATASHA
(K. Наташа)

Mùa hạ đỏ lửa rồi
những ngày qua đi biệt,
từ đám sương dẩm dít
gà gật hoài trong đêm,

Ruộng đồng giờ vắng tênh
suối rì rào tươi mát
rừng ngả sang xám bạc
trời nhạt nhòa sắc xanh,

Natasha của anh
em nơi đâu chẳng thấy
hay em muốn một mình
sẻ chia cùng ai đấy,

Mặt hồ không gợn sóng,
dưới mái nhà cũng không
mùi hương chanh ngan ngát,
bởi lần hẹn sau cùng
anh đã không tới được,

Mùa đông, chẳng mấy nữa
kéo lạnh giá về đây
sẽ ghé thăm khắp chốn
từ đồng cỏ, bụi cây...

Ngọn lửa chìm trong khói
rồi bùng cháy rực lên
nhưng không còn nhìn thấy
người yêu mình ở bên,

Ngồi ngắm nhìn hoàng tước
trong chiếc lồng loay hoay
tương lai sao giống vậy
nhà của mình là đây,

Đau buồn ngồi tưởng nhớ
Natasha… có hay?

Tháng 6-2018.


RỜI BỎ QUÊ HƯƠNG
(Для берегов отчизны дальной)

Anh từ biệt quê hương mình, bỏ lại
dải đất liền bên bờ biển hệt như
người khách lạ, nhưng vẫn không quên được
nỗi buồn đau trong giây phút giã từ,

em đã khóc trước mặt anh lúc đó
khóc rất lâu, mặc những ngón tay em
đang lạnh dần nhưng vẫn ôm rất chặt,
bởi thực tình chúng muốn níu kéo anh

sự chia ly quá nặng nề khủng khiếp,
cầu xin anh… tiếng rên rỉ của em
cũng không làm cuộc chia ly gián đoạn
sau nụ hôn đầy cay đắng, thật lòng

bờ môi ấy đã dứt ra, vội vã
mù mịt từ nơi xứ sở lưu vong
anh gọi em tiếng vọng từ xa thẳm
lời hẹn thề anh từng nói trong năm,

dưới bầu trời màu xanh dường bất tận
trên con đường rợp những bóng ôliu,
dù cách xa anh vẫn luôn chung thủy
hãy tin anh sẽ trở lại, em yêu

nhưng than ôi, ở đó trời cao vút
sắc xanh ngời đến rực rỡ long lanh
bóng ôliu ngả mình trên mặt nước
anh thiếp đi cùng với giấc mộng lành,

vẻ đẹp ấy cùng nỗi đau khổ ấy
vụt biến sau nắp chiếc ván quan tài
rồi chào họ bằng nụ hôn tạm biệt
nhưng còn em
vẫn mãi đợi chờ anh
người đang đứng ở phía sau bọn họ.

Tháng 10-2018.


GỬI NÀNG
(K. Heй)

Elvina yêu dấu hỡi, lại đây
bàn tay em hãy đưa anh ve vuốt,
anh tàn úa trong giấc mơ khốn cực,
chẳng lẽ anh bị kết án thật sao.

Có hay không? Em hãy nói đi nào
chuyện chia tay là dài lâu, mãi mãi
tình bạn sẽ không bao giờ tồn tại,
hay ngục tù là định mệnh đời anh?

Những tháng ngày anh trốn chạy, xung quanh
toàn bóng đêm, chẳng bao giờ được thấy,
ánh bình minh ở một nơi nào đấy,
trong vòng tay những âu yếm ngọt ngào.

Elvina em có biết vì sao
canh vắng đêm thâu anh vẫn còn khổ sở,
nghĩ về em lòng nôn nao run sợ,
không thể ôm em trong xúc cảm hân hoan.

Và tới khi niềm khoái lạc ngập tràn,
anh cố giấu niềm vui vào câm lặng,
lắng nghe tiếng thì thầm trong thanh vắng,
cả tiếng rên khe khẽ bỗng vang lên.

Trong niềm vui đầy hoan lạc của đêm,
rồi thiếp ngủ bên người yêu xinh đẹp.

Tháng 6-2019.

Các tin khác
Marina Ivanovna Tsvetaeva (1892–1941)

Marina Tsvetaeva là một trong số những nhà văn, nhà thơ xuất sắc nhất của Nga trong thế kỉ XX. Bà là một nhà thơ trữ tình, với niềm đam mê thử nghiệm ngôn ngữ táo bạo. Các tác phẩm của Marina Tsvetaeva được coi là một trong những tác phẩm vĩ đại nhất trong văn học Nga thế kỷ XX, bởi nó là dấu ấn về một biên niên sử nổi bật về thời đại và chiều sâu của thân phận con người.

Anna Akhmatova (1889–1966)

Anna Andreyevna Gorenko thường được biết đến với bút danh Anna Akhmatova. Là một nhà văn, nhà phê bình và dịch giả, Anna Akhmatova. là một trong những nhà thơ Nga quan trọng và xuất sắc nhất thế kỷ 20. Tác phẩm của Akhmatova trải dài từ những bài thơ trữ tình ngắn đến những bài có cấu trúc phức tạp, chẳng hạn như Requiem (1935–1940), kiệt tác bi thảm của bà về sự khủng bố của chủ nghĩa Stalin.

Christian Johann Heinrich Heine (1797 - 1856)

Christian Johann Heinrich Heine là một nhà thơ, nhà văn, nhà phê bình văn học người Đức. Ông nổi tiếng với các bài thơ trữ tình và thơ của ông được phổ nhạc nhiều nhất trên thế giới, trong đó có các nhà soạn nhạc nổi tiếng như Robert Schumann và Franz Schubert.

Georg Trakl (1887-1914)

Là một trong những người theo trường phái biểu hiện quan trọng nhất của Áo, Georg Trakl là nhà thơ người Áo viết bằng tiếng Đức xuất sắc nhất sau Rilke ở đầu thế kỷ 20. Ông được biết đến nhiều nhất với bài thơ "Grodek", bài thơ mà ông đã viết không lâu trước khi chết vì dùng quá liều cocaine.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục