GEORG TRAKL

  • Cập nhật: Chủ nhật, 25/9/2022 | 10:26:46 PM

Là một trong những người theo trường phái biểu hiện quan trọng nhất của Áo, Georg Trakl là nhà thơ người Áo viết bằng tiếng Đức xuất sắc nhất sau Rilke ở đầu thế kỷ 20. Ông được biết đến nhiều nhất với bài thơ "Grodek", bài thơ mà ông đã viết không lâu trước khi chết vì dùng quá liều cocaine.

Georg Trakl (1887-1914)
Georg Trakl (1887-1914)



LỜI THÌ THẦM BUỔI CHIỀU
(In den Nachmittag geflüstert)

Thu, mặt trời… nhìn dễ vỡ, mong manh
quả trên cây rơi rụng đầy dưới đất,
cuộc sống giữa những căn phòng xanh ngắt,
dường lãng quên trong những buổi chiều tà,

cái chết từ phía nòng súng, xa xa
một con thú lông trắng tinh gục xuống,
tiếng hát của cô nàng da nâu bóng,
gió cuốn đi trong tiếng lá đang rơi,

vầng hào quang trên trán Đức Chúa Trời,
như nhận thấy sự điên rồ đâu đó,
trên đôi cánh nhẹ nhàng nghiêng bóng đổ,
xuống triền đồi đã mục ruỗng tối đen,

chạng vạng chiều ngập trong rượu, lặng im
đàn ghi ta từng giọt buồn nhỏ xuống,
ngọn đèn tỏa ánh sáng mờ xanh mướt,
anh trở về sao giống tựa giấc mơ?

Tháng 10-2018.


MÙA THU CÔ ĐƠN
(Der herbst des einsamen)

Tối mùa thu, trái chín đầy trong giỏ
khẽ ánh lên màu vàng nắng ngày hè,
và xanh dương của tường vôi long lở,
tiếng loài chim trong cổ tích ngày xưa...
rượu được ép thật nhẹ nhàng, rất khẽ,
rồi đổ đầy những câu hỏi tối tăm
câu trả lời cũng thin thít, lặng câm.

Trên quả đồi nhìn u ám, xa xăm
ở nơi đây có một cây thánh giá,
bầy thú lướt qua rừng phong đổ lá
rồi mất tăm trong tiếng gió lao xao;
Đám mây bay cao vút dưới mặt ao
người nông dân khẽ xua tay: im lặng!
chiều xanh mướt dần trôi trong tĩnh lặng,
đống rơm khô, mặt đất đã tối thui.

Những ngôi sao sẽ sà xuống sớm thôi,
rồi ẩn náu dưới hàng mi mệt mỏi,
sự khiêm tốn và nhún nhường quay lại
từ những căn phòng mát mẻ,
thiên thần
nhẹ bước ra từ thế giới màu xanh,

Còn ánh mắt của những cặp tình nhân
hình như cũng đã vơi dần đau khổ,
sậy xạc xào trong khúc ca của gió,
mẩu xương khô ghê rợn lại trồi lên
bãi cỏ hoang,
và những giọt sương đen
đang khe khẽ và nhẹ nhàng đậu xuống.

Tháng 10-2018.


MÙA THU
(Im Herbst)

Bên hàng rào hoa mặt trời vàng óng
người ốm ngồi trong nắng mới lặng im,
thôn nữ hát trên đồng xa, văng vẳng
tiếng chuông từ một tu viện ngân lên.

Những con chim kể ta nghe chuyện cũ,
trong tiếng chuông từ tu viện ngân vang,
cây vĩ cầm trên sân nhà réo rắt,
ngày hôm nay làng pha trộn rượu vang,

Đời phong lưu ai cũng ngời hạnh phúc,
ngày hôm nay họ pha trộn rượu vang,
các hầm chứa đều mở toang cánh cửa,
ùa khắp nơi nắng đẹp phủ lan tràn
những bức tranh như điểm tô hết thảy.

Tháng 9-2018.


THU NGỜI
(Verklärter Herbst)

Một năm giông bão đã qua rồi
Hoa quả, vang vàng bật nút thôi,
Rừng vắng mênh mang sao lạ quá
Cô đơn là bạn lúc đường xa,

Một bác nông dân bảo "Tốt rồi!”
Trong lúc chuông chiều vọng khắp nơi,
Dũng khí cuối cùng giờ bay sạch;
Bầy chim di trú lượn ngang trời,

Ngoài sân gặp bạn chào ríu rít,
Hành trình chặng cuối vẫn dài lâu,
Khoảnh khắc lúc này sao êm dịu
Yêu đương man mác khởi đêm sầu,

Sông xanh soi bóng một con thuyền,
Bức tranh tuyệt tác của thiên nhiên,
Ảnh lồng vào ảnh rồi mờ khuất,
Trong tĩnh lặng và của lãng quên.

Tháng 10-2018.


TỐI MÙA ĐÔNG
(Ein Winterabend)

Tuyết trắng xóa rơi bên ngoài cửa sổ,
chuông vang ngân trong chiều tối mịt mù,
quanh chiếc bàn người lăng xăng chuẩn bị,
bày thức ăn theo đúng kiểu nhà tu.

Con đường tối, người lang thang ngoài phố,
rồi dừng chân trước cổng một ngôi nhà,
quả vàng trĩu mọc trên giàn ân phước,
nước ngọt lành từ lòng đất tuôn ra.

Người khách khẽ bước vào trong, im lặng
nỗi đau kia cũng kịp hóa đá rồi,
qua bậc cửa, từ trên cao thanh khiết
ánh sáng chùm tỏa như ánh sao rơi,
trên bàn vẫn còn bánh mì, rượu chát.

Tháng 9-2018.


MÙA XUÂN LẠ
(Wunderlicher Frühling)

Có lẽ là lúc ấy giữa ban trưa
đang nghỉ ngơi trên chiếc giường đá cổ,
ba thiên thần trong bộ trang phục lạ
đứng trước tôi tỏa muôn ánh hào quang.

Xuân đến rồi! Mùa đẹp nhất trong năm,
trên cánh đồng, tuyết cuối cùng tan chảy
tóc bạch dương bóng lòa xòa, buông rủ
xuống mặt hồ trong vắt lạnh như gương.

Từ trời cao gió mang dải băng xanh,
nhìn biêng biếc cùng đám mây màu trắng,
dập dờn trong giấc mơ tôi bay bổng,
các thiên thần quỳ trong nắng hân hoan.

Một con chim có phép lạ hót vang
nếu hiểu tiếng, nó chỉ đơn giản nói:
"Điều mong muốn đầu tiên ngươi khao khát
phải tự mình vào địa ngục, đi đi”.

Tháng 10-2018.


U SẦU
(Melancholie)

Đêm màu xanh. Ôi mắt huyền, nàng đó
lướt qua tôi và dừng lại thật lâu,
đàn ghi ta những thanh âm lướt nhẹ
cùng mùa thu,
trong vườn chất kiềm nâu,

đã hòa tan, chuẩn bị cho cái chết
thật nghiêm trang
trong ảm đạm, u sầu
tay nữ thần mân mê bầu vú đỏ,
những vết thương đã thối rữa thịt da,

và ở trong chất kiềm đen, mái tóc
thời thanh xuân vừa rũ rượi lướt qua.

Tháng 10-2018.


SUY TÀN

(Verfall)

Những tiếng chuông ngân nga trong chiều tối,
tôi dõi theo chuyến di trú lạ kỳ
của bầy chim như những người mộ đạo,
đang hành hương lặng lẽ giữa trời cao,
rồi xa khuất khỏi mùa thu trong trẻo.

Đi lang thang qua khu vườn buổi tối,
tôi ước sao số phận chúng tốt hơn,
và cảm thấy phút khôn ngoan dừng lại,
nhìn đàn chim vượt lên những đám mây
tôi dõi theo cuộc hành trình của chúng.

Vào lúc đó tôi bỗng dưng lo sợ,
dường đâu đây mùi tàn úa chốn này,
sáo rền rĩ trên cành cây trụi lá,
vang đỏ giờ màu cũng đã đổi thay,
như gỉ sét của chấn song cửa sổ.

Những đứa trẻ, nhợt nhạt sao, định mệnh
đi xung quanh đài phun nước đen ngòm,
trời chuyển gió, hoa cúc tây lẩy bẩy,
cứ run lên vì được gió chăm nom.

Tháng 10-2018.


KHÚC CA TRONG ĐÊM TỐI
(Abendlied)

Vào buổi chiều, khi con đường dần tối,
chúng ta đi nhợt nhạt giữa màn đêm,
những hình nhân từ nơi nào hiển hiện
trước chúng ta trong dáng vẻ ưu phiền,

giả dụ như nếu chúng ta thấy khát,
nước sạch ta có thể lấy dưới ao,
vị ngọt ngào của tuổi thơ buồn bã,

chết đi rồi chúng ta nằm yên nghỉ
dưới bụi cây cơm cháy ngắm bầy chim
mòng biển xám từ phía biển chao nghiêng,
mùa xuân đến khiến vòm trời thành phố
bớt ủ ê và u ám,
lặng yên
các thầy tu cao quý chẳng thấy phiền,

bởi tôi đã nắm bàn tay thon nhỏ
sao mở tròn đôi mắt ướt nhìn anh
nhưng… điều này đã qua từ lâu lắm,

khi lòng tốt cứ mơ hồ ám ảnh
trong tâm hồn
em có hiện ra không
trong trẻo giữa cảnh mùa thu, tình bạn.

Tháng 10-2018.


GRODEK

Những cánh rừng mùa thu vừa xẩm tối,
bỗng vang lên tiếng hung khí chết người,
đồng lúa chín, nước hồ giờ xanh thẫm,
phía chân trời bóng tối cuộn khắp nơi
đêm bủa vây những chiến binh hấp hối,
những cái mồm đã nát bét, rách bươm
vẫn rên la những tiếng kêu hoang dại.

Nhưng chỉ có sự lặng im tích tụ
trên đồng hoang, đám mây đỏ trồi lên
một hung thần đang trú chân ở đó
máu tràn ra, mát lạnh tựa trăng đêm;
mọi con đường đều tối đen mục rữa.

Dưới tán lá những vì sao lấp lánh
bóng người em trong rừng vắng lướt qua
để đón chào những người đầu đẫm máu
những anh hùng giờ đã hóa hồn ma,
và tiếng sáo tối mùa thu réo rắt
khẽ vang lên giữa lau sậy âm u.

Ôi, nỗi buồn, đau thương và kiêu hãnh
đang ngự trên sự lạnh giá ban thờ
lửa tinh thần ngày hôm nay nuôi dưỡng
bởi đớn đau quá mãnh liệt cho nên
thế hệ sau mãi mãi chẳng hồi sinh.

Tháng 5-2020.

Ghi chú: Grodek (tiếng Ba Lan: Gródek Jagielloński) là tên một thị trấn cũ ở Ba Lan, nay được gọi là Horodok, Lviv Oblast ở Ukraine. (Wikipedia).
+ Georg Trakl gia nhập quân đội Áo-Hung với tư cách là một dược sĩ vào năm 1914 khi bắt đầu Thế chiến I.
Một buổi tối sau trận chiến, Georg chạy ra ngoài và cố gắng tự bắn mình để tránh tiếng khóc của những người bị thương và chết; Georg đã bị ngăn cản và đưa đến bệnh viện tâm thần. "Grodek" là bài thơ cuối cùng hoặc là một trong những bài thơ cuối cùng của ông. Georg sau đó chết vì dùng cocaine quá liều trong phòng điều trị tâm thần của một bệnh viện quân đội ở Cracow ; trong khi người ta thường cho rằng Trakl đã chọn kết thúc cuộc đời mình, không rõ liệu quá liều là cố ý hay vô tình. Georg chết lúc 27 tuổi.


MÙA ĐÔNG
(Im Winter)

Màu trắng hắt trên cánh đồng lạnh giá
Bầu trời cao trong hiu quạnh mênh mông.
Cánh thợ săn đang từ từ xuống núi
Quanh bờ hồ quạ bâu kín khắp nơi.

Có khoảng lặng trên ngọn cây mờ tối,
Những túp lều, lửa giờ mới nhóm lên,
Xe trượt tuyết lướt từ xa vọng lại
Vừa ló ra vầng trăng khuyết buồn tênh.

Một con hươu nằm chết trên vũng máu,
Quạ vọc vầy ngay cạnh đó kiếm ăn.
Đám lau sậy ngả nghiêng rồi rạp xuống
Trong sương mù, khói mỏng mảnh giăng giăng
Tiếng chân bước trong khu rừng trống vắng.

Tháng 6 -2020.


SONYA

Sonya trở về khu vườn cũ;
khi trời chiều đã xâm xẩm từ lâu,
cuộc đời nàng phủ màu xanh trầm lặng;
mặc ngoài kia lũ chim én kéo nhau,

Đi di trú theo hành trình của chúng
vào mùa thu cây trụi lá, lặng thinh
hoa hướng dương chầm chậm nghiêng về phía
Sonya với sứ mệnh trắng tinh,

Cùng thương tích không bao giờ để lộ;
ẩn mình trong những phòng đóng kín bưng,
nơi thi thoảng có tiếng reo ồn ã,
chiếc chuông xanh ở ngoài cửa rung lên,

Rồi bước chân Sonya rất nhẹ
như dã-nhân lúc hơi thở sắp tàn,
nàng sẽ mặc chiếc áo choàng đón bạn
vào mùa thu cây trụi lá, lặng thinh.

Ánh mặt trời ngày xưa cũ lung linh,
nắng lấp lánh quanh hàng lông mày trắng,
của cô nàng Sonya đằm thắm,
tuyết trắng giờ khẽ làm ướt má cô,
và ướt cả đôi lông mày rậm rạp.

Tháng 10-2018.


BIẾN ĐỔI
(Verwandlung)

Mùa thu dọc những khu vườn sém đỏ
tuyệt làm sao cuộc sống ở nơi này,
sự tĩnh lặng đang âm thầm trình diễn
những chùm nho người hái nặng trĩu tay,
nỗi đau đớn dịu dàng trong ánh mắt.

Chiều dần xuống: những bước chân mải mốt
lướt nhanh trên mặt đất đã tối đen,
cây sồi đỏ hiện ra trong thinh lặng,
chết cúi đầu một con thú màu xanh
muốn mặc nốt chiếc áo choàng tơi tả.

Trước quán rượu một gã say bí tỉ,
vạ vật nằm trên vạt cỏ, thản nhiên
tiếng sáo ai nghe mơ màng, réo rắt,
trong mùi hương của con gái dịu êm
xung quanh đó mọc đầy cây cơm cháy.

Tháng 10-2018.


MẶT TRẬN PHÍA ĐÔNG
(Im Osten)

Những âm thanh đang rít lên cuồng dại,
bão mùa đông sao giống tựa những người
đang tức giận hay buồn rầu chán nản,
những ngôi sao nhìn thách thức thời gian
màu đỏ tía, rực theo từng trận đánh.

Hàng lông mày mấy vết thương trầy xước,
lạnh như tiền, vẫy vẫy những bàn tay
dưới tán lá cây tần bì rợp bóng,
tiếng thở dài trong gió lạnh mùa thu
hồn tử sĩ, những người vừa bị giết.

Đám gai góc mọc hoang quanh thành phố,
ánh trăng lần theo từng nhịp bước chân
đang chảy máu…
mặc những người phụ nữ
sợ chiến tranh, ngồi im lặng, lo âu
nhìn lũ sói vượt cổng rào bỏ trốn.

Tháng 10-2018.


MÙA HÈ
(Sommer)

Chim cu gáy, lời than phiền ai oán,
trong chiều tà rừng cây đứng lặng yên.
Hoa anh túc vẫn âm thầm đỏ rực,
lúa chín vàng hạt trĩu xuống nghiêng nghiêng.

Cơn dông tới trời tối sầm đe dọa
trên ngọn đồi, khoảnh khắc bỗng vang lên.
Bài hát của con dế mèn ngày trước
trên cánh đồng giờ chắc đã an nhiên.

Những chiếc lá cũng đã thôi xào xạc
trên các cây dẻ cao vút trong rừng.
Cầu thang lượn xoay tròn như xoắn ốc
váy của em khẽ sột soạt, rưng rưng

Ngọn nến cháy chập chờn trong im lặng,
căn phòng không chút ánh sáng, tối mò
một cánh tay ánh lên màu trắng bạc
bỗng thò vào dập tắt nến;
mặc cho
đêm không gió, không một vì tinh tú.

Tháng 6 - 2020.

PS: Ở các nước nói tiếng Anh và Khối Thịnh vượng chung, hoa anh túc đỏ là biểu tượng dành cho những người lính ngã xuống, bắt nguồn từ bài thơ ‘In Flanders Fields’ trong Thế chiến I, theo đó hoa anh túc sẽ được đặt trên những ngôi mộ mới đắp của binh sĩ.

Các tin khác
Marina Ivanovna Tsvetaeva (1892–1941)

Marina Tsvetaeva là một trong số những nhà văn, nhà thơ xuất sắc nhất của Nga trong thế kỉ XX. Bà là một nhà thơ trữ tình, với niềm đam mê thử nghiệm ngôn ngữ táo bạo. Các tác phẩm của Marina Tsvetaeva được coi là một trong những tác phẩm vĩ đại nhất trong văn học Nga thế kỷ XX, bởi nó là dấu ấn về một biên niên sử nổi bật về thời đại và chiều sâu của thân phận con người.

Anna Akhmatova (1889–1966)

Anna Andreyevna Gorenko thường được biết đến với bút danh Anna Akhmatova. Là một nhà văn, nhà phê bình và dịch giả, Anna Akhmatova. là một trong những nhà thơ Nga quan trọng và xuất sắc nhất thế kỷ 20. Tác phẩm của Akhmatova trải dài từ những bài thơ trữ tình ngắn đến những bài có cấu trúc phức tạp, chẳng hạn như Requiem (1935–1940), kiệt tác bi thảm của bà về sự khủng bố của chủ nghĩa Stalin.

Christian Johann Heinrich Heine (1797 - 1856)

Christian Johann Heinrich Heine là một nhà thơ, nhà văn, nhà phê bình văn học người Đức. Ông nổi tiếng với các bài thơ trữ tình và thơ của ông được phổ nhạc nhiều nhất trên thế giới, trong đó có các nhà soạn nhạc nổi tiếng như Robert Schumann và Franz Schubert.

Sergei Esenin (1895–1925)

Sergei Esenin là một nhà thơ trữ tình nổi tiếng của Nga. Chịu ảnh hưởng của truyền thống dân gian, thơ ông thể hiện một tình yêu say đắm với thiên nhiên Nga ở thời kỳ đầu sáng tác và sau này, dù theo chủ nghĩa biểu tượng nên thơ ông có hơi nặng về hình thức thể hiện, nhưng Sergei Esenin vẫn luôn có những câu thơ đẹp và tinh tế làm rung động lòng người. Các sáng tác của ông được coi là tài sản tinh quý giá của văn học Nga.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục